Thứ Hai, 31 tháng 10, 2016

Thẹn Thùng

Minh Thiên ơi.
Hôm qua bọn mình lo phá mồi nên không kịp gửi món quà này. Chắc cũng không muộn há Thiên. Gửi tặng Thiên nhân ngày Halloween nha. Chúc vui!


Hình Ảnh: Minh Thiên
Thơ & Thơ Tranh: Kim Oanh

Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2016

Đôi Dòng Chia Sẻ


(Tặng cô Kim Phượng&KimOanh nhân ngày giỗ lần thứ 19 của Bác)

Ba mươi ngày giỗ cha già
Tháng mười vẫn nhớ, cả nhà không quên
Bao quà lưu niệm không tên
Con luôn gìn giữ, để yên trong phòng
Mỗi ngày nhìn thấy ấm lòng
Tưởng như Cha vẫn ẫm bồng ngày xưa
Cha đâu quản ngại nắng mưa
Ngày con thơ dại đón đưa đến trường
Giờ Cha an hưởng Thiên Đường
Gục đầu con đốt nén hương nguyện cầu

Song Quang

Giỗ Cụ Lê


Dịp Cup Melbourne giỗ cụ Lê
Tâm hương Linh Tử khấu đầu đê
Cậy nhờ cô chín cùng van vái
Kính gởi tiền nhân chứng chiếu về
Khẩn nguyện Ơn Trời vui cõi thọ
Phò trì con cháu giữ hồn quê
Truyền nhân nội ngoại trong ngoài nước
Hậu bối Lê Kim rạng rỡ hề!

Cao Linh Tử kính bái
31/10/2016

Thơ Tranh: Tâm Hồn Cha Mẹ

Anh Bảy ơi, hôm nay là ngày giỗ của Ba lần thứ 19, Chín đọc thơ anh nhớ Ba Má và anh thật nhiều....
Nguyện cầu nơi Thiên Đàng Bamá an vui khi có anh kề cận.
30/10/2016

Thơ: Lê Kim Hiệp
Thơ Tranh:Kim Oanh

Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2016

Lưu Vật Dấu Yêu Một Thời Của Ba Má

 Hình ảnh năm 1957 ( Má cho biết đang mang thai con được 5 tháng)

"Ba ơi, cực khổ là chi hở ba?"
"Cực khổ là làm việc đổ mồ hôi hột đó con"
Vừa lúc đó nhìn chiếc lưng trần của ba mồ hôi nhuễ nhoãi, con bé đến gần chấm mồ hôi của ba và nếm thử.... "í da sao mà mặn chát như muối". Tự nhiên con bé thấy thương ba quá chừng ..... 
Mới có bốn tuổi trí óc còn non nớt, suy nghĩ chưa xa, hiểu chưa rộng. Chỉ biết ... vậy là ba đang "cực khổ" lắm đây! Từ đó con bé lẽo đẽo theo ba tỉ tê để ba vui hết mệt.

Thời xa xưa ấy, các anh chị lớn đã xa nhà Trung Ngãi lên Vĩnh Long đi học.Trong nhà chỉ còn con và hai đứa em, em gái 3 tuổi, em trai 2 tuổi, hàng ngày sau khi công việc của ba xong, ba còn chia sẻ nhọc nhằn với má vì má cũng vất vã suốt ngày.
Mỗi chiều má lo việc cơm nước, ba thay má tắm rửa cho ba chị em con. Tắm xong ba chải tóc thắt nơ, thoa chút dầu thơm nữa. Con còn nhớ, mỗi khi sửa soạn xong, ba nhìn hai chị em con trìu mến và nói
- Cha chả hai chị em con có mái tóc Tango bóng lưỡng nhe, rồi âu yếm hôn mỗi đứa một cái. Xoay qua ba đút cơm cho con trai út.
Khi con lên năm, má ba tập con quét sân, quét nhà, lặt rau, ra chợ mua thức ăn sáng. Mặc dù trong nhà có chị phụ giúp việc.
Ba má đặt trọn niềm tin cho con. Một hôm ba má kêu riêng con và thì thầm:
- Oanh con, ba má có chuyện quan trọng cần con, con đừng nói ai biết nhe con, chỉ mình con thôi vì ba má tất tin tưởng con.
- Dạ
- Con biết không ba má cất vàng để lo cho các anh chị em con, các anh chị con ở xa hết, rủi ba má có mệnh hệ gì, thì con biết để đâu mà lấy đưa cho các anh chị nhe con.
Ba bồng con lên và cho biết là để vàng trong lư hương trên bàn thờ ông bà nội. Ba tiếp lời:
- Từ nay con là người thay ba má thắp nhang cho ông bà nôi nhe con. Nhớ khấn nguyện ông bà.

Thế là từ đó, cứ trời chạng vạng con bắt chiếc ghế cao mới với tới lư hương, thắp nhang khấn nguyên ông bà.
Đó cũng là đức tin mà ba má đã dạy con. Con tin vào đức độ của ông bà một cách mãnh liệt. 
Bamá cho con cảm thấy mình người lớn hơn, tự tin hơn.
Ba má đặt làm nữ trang cũng nhờ con đưa đi và lấy về, má cho vào túi áo cài kim tây cẩn thận cùng tờ giấy gửi gấm bác Năm Thợ Bạc.
Đi khui hụi cũng giao con mang đi và mang về từ sạp vãi của cô Năm Tím ở nhà lồng chợ.

Lòng tin cậy và tín thác của ba má giúp cho con học hỏi nhiều điều hữu ích, sự ngay thẳng, tin tưởng, tôn trọng, uy tín của một người như thế nào...v..v... 
Những gì ba má truyền dạy cho con từ khi chập chững đi cho đến ngày nay, con cũng cố giữ gìn để không khỏi phụ lòng ba má, con không bao giờ lơi bổn phận hương khói và khấn nguyện Tổ Tiên Ông Bà Cha Mẹ.
Tất cả những hy sinh, công lao, và niềm vui của Ba Má từ thời son trẻ đến khi lìa đời. Đã để lại cho con, tin tưởng con, gửi gấm con tiếp tục cất giữ kỷ niệm của Ba Má.
Con hy vọng đời cháu tiếp nối, được như thế là con đã mãn nguyện và làm đẹp lòng của ba má lắm thay!
Cám ơn Ba má đã để lại cho con một gia tài vô giá này.

Kỷ niệm giỗ lần thứ 19 của Ba (30/10/1997-2016)

 Hình ảnh Ngày Ba Má đến Úc, trước Unit con ở năm 1984
 Trong dịp cháu trúng giải Nhất viết Văntrên toàn nước Úc, cháu đi dự lễ tưởng niệm các chiến binh Úc tại Thổ Nhị Kỳ năm 1998. Mang quà về tặng Ông Bà Ngoại.

 Những hình ảnh Bamá cố gìn giữ dù trãi qua những năm chạy loạn
 Những cánh chim trang trí khu vườn của Ba Má ngày xưa

Góc tưởng niệm Ông Bà Nội, Ngoại, Ba Má cùng niềm tin Thiên Chúa.

Kim Oanh
30/10/2016

Màu Áo



Hôm nay là ngày giỗ ba. Nhắc đến ba, tôi nhớ lại chuyện kể về năm màu áo. 

Trong những ngày gần cuối đời, ba phải ra vào ra bệnh viện đến nhiều lần. Các anh em chúng tôi, thay phiên nhau chăm sóc. Những hôm ở đó, chúng tôi luôn sống trong lo âu, hồi họp, mỗi khi nhìn vào nhịp tim của ba lên xuống bất thường. Và xót xa, khi thấy ba ngồi tư lự trong giờ ăn. Thời gian này, với tình trạng sức khỏe của ba, thức ăn đồ uống trong bệnh viện được chọn lựa kỹ càng. Tuy nhiên, món ăn dù ngon đến đâu, bổ dưỡng thế nào, nhưng đến giờ ăn ba đều lơ là. 
Ngồi hết nhìn ba đến nhìn mâm thức ăn, tôi vừa thương, vừa buồn. 
- Ba ăn đi ba. Ba ăn cho đầy đủ chất bổ dưỡng, mau hết bịnh nghe ba. 
Ba không nói gì và thở dài. Một chút gì xót xa. Một ý nghĩ chợt lóe... 
- Ba kể cho con nghe lúc ba đi cưới má, đi ba. 
Đôi mắt ba như có thần, rực sáng lên. Ba tằng hắng và mỉm cười. Cái tằng hắng cố tật dễ thương của ba ngày xưa.
- Đám cưới ba tổ chức lớn không ba? 
- Thời đó ông nội con rước dâu bằng ghe hầu. 
Rồi ba kể đủ thứ chuyện về ngày thành hôn. Đoạn ba ngừng lại, nhìn xa xôi...Hôm đám nói, ba mua cho má con 5 xấp vải, mỗi xấp 1 màu, trong đó có màu đen và trắng. 
Mắt tôi tròn xoe ngạc nhiên. 
- Sao đám nói mà ba lại mua màu đen và trắng vậy ba? 
- Con biết không, ông nội con là người giàu có, chức sắc trong làng. Má con về làm dâu, chắc chắn sẽ tiếp xúc với bà con làng xóm. Nếu đi đám tang, có áo trắng, đen mà mặc với người ta. 
Cuối cùng, thức ăn hết sạch và ba buộc miệng... 
- Sao hôm nay bệnh viện cho đồ ăn ít quá vậy con? 
Nghe qua, tôi lặng người, trong thập niên đó, một thanh niên 26 tuổi như ba tôi, đủ tế nhị trong suy nghĩ về giao tế và tràn đầy yêu thương dành cho người sắp bước vào cuộc đời của mình. Tình yêu ấy, vẫn trọn vẹn dành cho má, đến khi ba trút hơi thở cuối cùng.

Được lớn lên trong mái gia đình tràn đầy hạnh phúc, sống trên lụa là gấm vóc, có niềm vui trọn vẹn trong thời hoa mộng. Đó là thời vàng son nhất của một đời người. Riêng tôi, những ngày vàng son nhất, dẫu ngắn ngủi, dù đớn đau, là những ngày được chăm sóc cho ba ở bệnh viện và nghe qua chuyện tình năm màu áo.

Kim Phượng 
Giỗ ba 30.10

Thơ Tranh: Rụng Cánh Đại Bàng



Thơ:Lê Kim Hiệp
Thơ Tranh: Kim Oanh

Chiều Trên Dòng Mississipi



Chiều lặng nhìn khói mờ mờ sóng nước
Nhớ bài thơ Thôi Hiệu viết trên lầu
Hoàng Hạc xưa tự hàng nghìn năm trước
Đến bây giờ nào có khác chi đâu 

Đứng trên bờ dòng Mississipi
Lòng ta lại nhớ về con sông Hậu
Nhớ kỷ niệm một chiều mưa yêu dấu
Ta cùng em chung một chuyến đò chiều 

Cũng sóng mờ sương phủ gió hiu hiu
Mình trao nhau biết bao là kỷ niệm
Giọt yêu thương chảy vào hồn ngọt lịm
Chiều dòng sông bến cũ một con đò 

Rồi ta lại chia tay từ dạo đó
Chốn viễn phương ta lại bước riêng mình
Bỏ em lại bỏ dòng sông êm chảy
Ta u hoài từ dạo buổi chia tay 

Từng mảnh chiều tan vỡ rớt trên sông
Hoà khói sóng làm chạnh lòng thương nhớ
Sông Hậu ơi chiều nao ta một thuở
Cùng người thương lặng ngắm sóng chiều buồn 

"Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sữ nhân sầu * "
Trường giang khói sóng bạc mầu
Hồn ta bất chợt dâng sầu nhớ em 

* ..2..câu thơ Thôi Hiệu ...Hoàng Hạc Lâu .

Vĩnh Trinh

Thứ Sáu, 28 tháng 10, 2016

Thơ Tranh: Chút Tình Khuya

(Họa: Chút Tình Khuya của Kim Oanh)


Thơ: Biện Công Danh
Thơ Tranh: Kim Oanh

Dòng Đông Ô Lâu


Dòng sông Ô Lâu lung linh nguyệt tỏ 
Trăng soi dáng buồn vò võ nhớ nhung 
Mùa đông chợt qua gió rét lạnh lùng
Nơi xa tít có người cùng tâm sự

Kim Oanh
* Dòng Sông Ô Lâu - Ảnh của Lê Đăng Mành ghi lại

Thứ Năm, 27 tháng 10, 2016

Góc Riêng Thanh Thản!

"Wake at dawn with a winged heart
and give thanks for another day of loving.” (Kahlil Gibran-1883-193)

Lời Dịch:
Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương (Khuyết Danh)




 Sau khung cửa hẹp vầng dương ló dạng
Yêu cuộc đời làm bạn với thiên nhiên
(KimOanh)


 Những cánh thiệp thương yêu nồng ấm
Mơ vòng tay gửi gấm chút thâm tình
(KimOanh)


 "Cánh cò cõng nắng cõng mưa
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương"
Quà lưu niệm chị Ba gửi tặng để nhớ về Má



 Thanh vắng và lòng người chợt lắng
Khúc nhạc trầm văng vẳng ru êm
Lá rơi rơi nhẹ trước thềm
Hương xưa chạm giấc mơ duyên buổi đầu
(KimOanh)

 

"Quấn quít vân vê tà áo
Run run đôi môi mở chào
Tiếng nói thơ dại ngày đó
Bây giờ mộng đời bay cao"
(Bài Không Tên Số 8 - Nhạc Vũ Thành An)


Cảm ơn Thư Họa tuyệt vời
Người mang nét vẽ tô đời xuân tươi
"Việt Nam quê Mẹ ta ơi"
"Trong từng nhịp thở đất trời trở trăn"*
(*)Thư Họa của Bác Vũ Hối tặng Xuân2010, nhân chuyến Úc du 


"Lời ru qua phố đêm
Hừng đông tia nắng lên
Gọi em trở về, về với hồn nhiên
Gọi em trở về, về với bình yên "
(Lời Ru Mời Em Trở Về - Nhạc LM. Đinh Thanh Bình tặng 2005)


Giọt nắng bên thềm soi vào góc nhỏ
Xóa những tháng năm vò võ sầu dâng
Bao phút ưu tư lo lắng phai dần
Lòng thanh thản lâng lâng vui ngày mới 
(KimOanh)

Kim Oanh
10/2016

Thứ Tư, 26 tháng 10, 2016

Lạng Châu Vãn Cảnh - 諒 州 晚 景 - Trần Nhân Tôn - 陳仁宗


諒 州 晚 景                           Lạng Châu Vãn Cảnh
    陳仁宗                                    Trần Nhân Tôn



古 寺 淒 涼 秋 靄 外            Cổ tự thê lương thu ái ngoại,
漁 船 蕭 瑟 暮 鐘 初            Ngư thuyền tiêu sắc mộ chung sơ
水 明 山 靜 白 鷗 過            Thủy minh sơn tĩnh bạch âu quá,
風 定 雲 閒 紅 樹 疏            Phong định vân nhàn hồng thụ sơ

Dịch Nghĩa : Cảnh Chiều Ở Lạng Châu


Sương thu bao phủ bên ngoài ngôi chùa cổ trong thật ảm đạm
Thuyền câu buồn bã trong khi tiếng chuông chiều từ ngôi chùa bắt đầu vang lên
Nước trong xanh núi im lặng, những chim âu trắng bay qua
Không một chút gió mây nhàn nhã trôi, lá đỏ trên cây đã thưa thớt.

Dịch Thơ: Lạng Châu Về Chiều
1 -
Khói thu chùa cổ đìu hiu
Thuyền chài quạnh quẽ chuông chiều vọng vang
Nước non lặng âu bay ngang 
Cây thưa lá đỏ mây nhàn gió im.

2 -
Sương thu mờ phủ bóng chùa xưa
Hiu quạnh thuyền câu chuông vẳng đưa
Núi vắng nước trong chim trắng vượt
Mây nhàn gió lặng lá cây thưa.

Quên Đi
***
Các Bài Thơ Dịch Khác

Lạng Châu Chiều Về


Chùa xưa lạnh lẽo sương thu
Chuông chiều nhẹ điểm âm u thuyền chài
Nước trong núi lặng chim bay
Lơ thơ lá đỏ nhàn mây gió dừng

KimOanh
***
Chiều Thu Ở Lạng Châu


1 -
Chùa xưa khói tỏa sương thu ẩm,
Chuông vọng thuyền câu thấp thoáng đây. 
 Non xanh nước biếc chim bay, 
 Trời mây gió lặng lá cây rơi hồng.

2 -
Chùa xưa ảm đạm khói sương thu,
Ngư phủ, chuông ngân vọng mịt mù.
Non nước bạch âu bay lặng lẽ,
Mây trôi lá đỏ rụng âm u.

Mai Xuân Thanh
Ngày 19 tháng 10 năm 2016
***
Chiều Thu Ở Lạng Châu

Thiền tự đìu hiu lạnh khói sương
Thuyền con ngư phủ lắng nghe chuông
Nước trong núi dựng chim âu lượn
Mây gió ngừng trôi lá trở hường

Trần Thị Kim Dung
***
Chiều Thu Thăm Cảnh Lạng Châu


Sương Thu phủ chùa xưa buồn hiu hắt
Bóng thuyền câu lắng vọng tiếng chuông ngân
Chim bay qua núi vắng suối trong ngần
Mây lãng đãng biếng trôi nhìn lá đỏ

Song Quang
***
Lạng Châu Vãn Cảnh


Chùa xưa ảm đạm sương thu kín
Chuông điểm thuyền câu thêm hắt hiu
Non vắng nước trong chim trắng lượn
Gió yên mây nhẹ lá thưa nhiều

Kim Phượng
***
Chiều Lạng Châu


Trong khói thu, chiều xưa hiu hắt
Vẳng chuông chiều xao xác thuyền câu.
Nước trong núi lặng cánh âu
Cây rừng lá đỏ, thì thầm gió mây.

Mailoc

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2016

Thơ Tranh: Tình Thu


Thơ: Phạm Khắc Trí
Thơ Tranh: Kim Oanh

Tình Thu - Thu Nhớ - Yêu Thu




Tình Thu 

Trời đã vào thu rồi đấy em
Dáng xưa gió gác với trăng thềm
Hồn thơ ngơ ngẩn dòng năm tháng
Ðã ngỡ người về trong bóng đêm

Lần lữa qua ngày nơi đất khách
Vàng rơi lá rụng những bơ thờ
Ba chìm bảy nổi một đời lỡ
Ðau đáu tình thu nỗi đợi chờ

Vẫn biết một xa là mãi mãi
Sao còn lơ láo ngóng tin nhau
Trời dài đất rộng, ôi thương nhớ
Em ạ, bây giờ em ở đâu?


Phạm Khắc Trí
10/16/2016
***
Tình Thu

Thu về ở đó lạnh không em,
Mưa tạnh trăng thanh lại trước thềm.
Thơ thẩn năm xưa đầy kỷ niệm,
Lang thang ngày cũ biết bao đêm.

Trăng tàn tạm biệt đành xa cách,
Nguyệt lặn chia tay cứ ngẩn ngơ.
Thấm thoắt mới hay người xuất cảnh,
Bâng khuâng lận đận vẫn mong chờ.

Sao mãi biệt tăm nơi viễn xứ,
May còn cố cựu được tin nhau.
Thời gian lặng lẽ trôi nào nhớ,
Chẳng rõ trò nay sống ở đâu ?

Mai Xuân Thanh
Ngày 17 tháng 10 năm 2016
***
Thu Nhớ

Mùa thu đã đến phải không em?
Hơi gió miên man thổi trước thềm
Những áng mây sầu trôi lãng đãng
Muôn vì sao lạc giữa trời đêm

Lạc lõng đường đời thân lữ khách
Buồn vui chẳng thiết, dạ ơ hờ
Bơ vơ một bóng dài năm tháng
Nào có ai đâu để ngóng chờ?

Kỷ niệm một thời luôn nhớ mãi
Xa rồi...sao vẫn nghĩ về nhau
Chân trời góc biển xa vời vợi
Thu đến đây rồi, em tận đâu?

Phương Hà

***
Tình Thu

Lời xa xôi ấy cõi lòng em
Vàng lá thu rơi nhuộm trước thềm
Ngơ ngẩn hồn xưa quen dáng cũ
Đợi hài trở bước nhẹ từng đêm

Vườn tình ái ý thơ lưu khách
Theo bóng mây ray rứt thẩn thờ
Thu chợt đến khơi sầu tiếc nuối
Người mơ ơi thỏa ước mong chờ

Ôi thương nhớ nỗi buồn vương mãi
Định mệnh nào ly cách biệt nhau
Ôm kỷ niệm vai gầy trĩu nặng
Người đi rồi biết ở nơi đâu

Kim Phượng
***
Yêu Thu

Ý thu khơi lại chạm lòng em
Lặng lẽ mùa qua mộng trước thềm
Dưới ánh trăng ngà tìm bóng cũ
Đếm ngày tính tháng đợi từng đêm

Sầu dâng khắc khoải lòng ly khách
Vớt lá trên sông dạ thẩn thờ
Đổ bến vàng mùa thuyền có ở?
Dáng xưa ấp ủ giấc mơ chờ

Thời gian lưu dấu yêu ai mãi
Cách biệt trùng trùng thu có nhau
Sông cạn đá mòn tình khắc cốt
Dòng đời dõi bước dẫu về đâu

Kim Oanh

Thứ Hai, 24 tháng 10, 2016

Ca Đoàn Kitô Vua Tĩnh Tâm Tại Salesian Rupertswood Sunbury - 1/10/2016

Thông lệ hàng năm Ca Đoàn Kitô Vua tổ chức một buổi tĩnh tâm, lần này tại Salesian Rupertswood Sunbury, nhân ngày nghĩ AFL grand final day.
Thời gian: 9g30 sáng - 4g00 chiều
Tĩnh tâm với đề tài: Niềm Vui (JOY - Jesus Other Yourself)
Nghĩa là hướng về Thiên Chúa, quan tâm đến người khác và tự nhìn lại chính mình.

Cảm ơn Cha Đinh Thanh Bình đã hướng dẫn Ca Đoàn chúng con. Giúp cho chúng con một bữa ăn tinh thần thật ý nghĩa.
Cảm ơn các " hoả đầu quân" cho một bữa ăn ngon, và không quên cảm ơn các "nhiếp ảnh gia", ghi lại những những nụ cười trong khoảnh khắc đẹp nhất, dễ thương nhất.....và mãi mãi không quên.

1/ Chuẩn bị giờ Tĩnh tâm - Tại Nhà Nguyên 







2/ Giờ nghỉ giải lao, được dịp ngắm phong cảnh chung quanh.












3/ Bữa cơm trưa ngon miệng và đầy dinh dưỡng do các đầu bếp nữ khéo tay của Ca Đoàn











4/ Chấm dứt buổi tĩnh tâm, những nụ cười thoải mái và tràn đầy hạnh phúc.





Hình ảnh: Uyên Nhi, Kim Oanh, Chí Tiến